DƯƠNG GIA TƯỚNG DIỄN NGHĨA - Trang 257

từ biệt Quế Anh để đi. Quế Anh nói: "Vốn muốn lưu chàng ở trong trại,
nhưng việc quân gấp rút, chỉ đành vâng theo". Tông Bảo đi ra khỏi trại.
Quế Anh tiễn tới dưới núi, có ý lưu luyến không muốn rời xa. Tông Bảo
nói: "Nếu gặp việc phải cứu ứng, sẽ đến mời nàng”. Quế Anh hứa vâng lời
rồi từ biệt. Đời sau có thơ khen:

Giáp sĩ nam lai chiến trận thu,
Anh hùng đáo thử hỷ tương đầu.
Phi duy miễn họa thành nhân ngẫu,
Tùng thử giai nhân chí nguyện thù.
(Tráng sĩ về nam chiến trận tan,
Anh hùng như thế rộn muôn vàn.
Đâu vì tránh lựa nên giai ngẫu,
Từ đó giai nhân ước vẹn toàn).

Tông Bảo dẫn chúng nhân về gặp Lục sứ thưa lại: "Con đến giao phong, lỡ
bị Mộc trại chủ bắt đi, nhờ ơn cô ta không giết mà còn thành thân với con,
nên nay về xin tội". Lục sứ giận dữ nói: "Nước nhà ta gặp nạn chưa hết,
đứng nằm đều không yên, mi lại ham tình riêng mà lỡ việc quân ư?” Liền
quát lôi ra chém. Tả hữu vừa muốn bắt lấy, Lệnh Bà vội vào cứu nói:
"Cháu ta tuy phạm lệnh, nhưng trước mắt đang mưu việc lớn, hãy niệm tình
mà tha đi?" Lục sứ nói: "Con nghe lời mẹ, nhưng phải nhốt trong quân, đợi
sau khi xong việc sẽ hỏi tội". Mạnh Lương nói: "Đại nhân nguôi giận, tiểu
chủ nhân kết hôn vốn là bất đắc dĩ, chỉ vì muốn lấy Hàng long mộc mà
thôi, xin hãy xá cho tội phải giam". Lục sứ không chịu, sai đem Tông Bảo
nhốt lại. Hôm sau, Lương lén vào trong quân gặp Tông Bảo, nói rằng: "Vừa
rồi gặp Chung đạo sĩ nói, tiểu chủ nhân cớ tai nạn đổ máu trong 20 ngày, ở
đây ráng mà chịu khó, nhẫn nại". Tông Bảo nói: "Tâm sự của ta duy có
ngươi biết. Mộc trại chủ là nữ lưu anh hùng, vả lại trong quân dùng được
người này, ắt sẽ thu được lợi lớn. Ngươi hãy tới gặp lần nữa. Một là cầu
Hàng long mộc, hai là kêu nàng tới đây tương trợ".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.