DƯƠNG GIA TƯỚNG DIỄN NGHĨA - Trang 352

vào Trung Quốc. Hôm ấy, trung quân đã rời Liên Châu. Vua tôi Tây Phiên
tiễn hơn 10 dặm mời từ biệt. Ban sư tướng sĩ, chia làm tiền, hậu đội mình.
về, quân uy hưng phấn, bốn biển khâm phục. Có một bài từ làm chứng:

Nghe rằng thiên thời không bằng địa lợi, địa lợi không bằng nhân hòa.
Việc binh là hung hiểm, đánh chém là trái với đạo đức. Thánh nhân vì thế
không nói đến. Nghiêu Thuấn không nỡ mà dùng. Nay vì Tây Phiên làm
loạn, binh giáp gây nhiễu nơi đất Hùng Châu. Hoàng thượng nổi giận, phất
cờ ra quân khỏi Biện thành. Mây chiến tranh rũ xuống, sát khí đằng đằng.
Liên hoàn trận lũy, thế như là núi cao; Đồ quân nhu khí giới, nhiều như là
vảy cá. Tiếng trống, tiếng chiêng, xe rương khắp đất. Lục sứ hăng hái tiến
lên, ba quân cố sức mà đánh. Trận chiến ở Kim sơn, bị vây nơi Cai hạ,
khiến các quả phụ nơi phòng khuê, đảm nhận chức quyền ngoài trận tuyến.
Châu nữ soái mưu việc chinh phạt ờ trong trướng, Dương thất tỷ phá trận
kiên cố ở trước núi. Chém tướng nhổ cờ, duy ngưỡng mộ Đơn Dương công
chúa. Gọi gió kêu mưa, giỏi nhất là Đỗ thị phu nhân. Mã Tái Anh có tài
tiến lên trước bắt giặc, Cảnh Kim Hoa ra sức chém giết mà cứu nhau. Vận
song đao, Hoàng Quỳnh nữ trong quân khó người thắng, bắn tên thần,
Đổng Nguyệt Nga dưới trại không hai người. Ức Lan Tú thương pháp lấy
thủ cấp người Phiên. Trùng Dương nữ phi đao chém đầu lâu địch tướng.
Mạnh tứ nương anh hùng khó sánh. Dương Thu Cúc khí thế siêu quần;
Mộc thị Quế Anh tỏ tài năng bách bộ xuyên dương, Bát Nương Cửu muội
nhân cơ hội đồ nghiệp vương bá. Trời sinh hào kiệt, đất tụ tinh linh. Đánh
nhau nơi cõi Tây, Thúc Thiên Thần đổ cờ táng mạng, Quân uy mãnh đồng
loạt tiến. Hân nguyên soái té ngựa vong thân. Giết quân Phiên như quét
mây mù, chém man di như nhặt lá rụng. Phiên vương xin hàng, biên cảnh
tranh nhau đón. Ban sư hát khúc ca Dương liễu, Hồi lữ vang tiếng nhạc
ngựa reo. Chao ôi xiết bao vui vẻ! Vân Tống rực rỡ, Uy võ truyền khắp vạn
phương, Dương môn phẫn dũng, tiếng anh hùng lưu danh ngàn đời.

Đi được vài ngày đã thấy cách Biện Kinh không xa. Vua tôi nhà Tống đã
sớm biết tin báo tiệp, vua liền sai Sài Ngọc cùng một bọn quan văn ra thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.