ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 129

“Có chuyện này nữa à?” Mã Khải tiếp tục chủ đề: “Không biết làm nghề

gì?”

“Câu này khó mà trả lời được. Mặc dù tính tình nó không được cho là tốt,

nhưng đối với em lại vô cùng tốt. Cha dượng và mẹ vì muốn em được học
đại học đã bán tất cả tài sản trong nhà, đổi thành tiền mặt. Bệnh của dượng
mỗi năm một nặng, không lâu sau cũng qua đời. Nó không muốn tạo thêm
gánh nặng cho gia đình, tốt nghiệp trung học đã rời nhà đi tìm việc, thậm
chí còn cho em tiền đóng học phí. Nghĩ lại thật thấy hổ thẹn”.

Hai năm Tây Thuần ở bên Vương Hựu Địch, bọn họ chẳng ai biết đến

thân thế Tây Thuần, dù không chơi cùng nhau, nhưng gia cảnh chắc cũng
không khác lắm. Nhìn phẩm chất của cô có thể đoán được. Vậy mà giờ đây,
Tây Thuần mặt không biến sắc đề cập tới nó, khiến bọn họ không biết tiếp
nhận thế nào.

Trình Nghi Bắc nắm tay cô, cảm nhận được cô đang run rẩy, dù rất nhẹ,

cũng biết tất cả điều cô nói là thật. Cô chưa bao giờ muốn cho người khác
thấy vết sẹo của mình, vậy mà giờ đây lại dám nói ra. Cô không muốn cái
gì cũng đặt trên vai Trình Nghi Bắc. Đây không phải trách nhiệm của anh,
cô không muốn anh phải làm khiên chắn chechở tất cả cho cô.

Nội tâm mỗi người đều có một gócyếu đuối, thương tiếc là bản tính trời

cho, cô không muốn đặt mình vào vị trí đáng thương đó, không muốn thành
người được người khác thương hại, bảo hộ.

Trình Nghi Bắc thở dài: “Hôm nào gặp người em hiểu chuyện của em

đi”.

Tây Thuần cười, gật gật đầu.

Bọn họ nói gì, Vương Hựu Địch đều không nghe rõ. Giờ đây anh thấy

chua xót, anh biếtmình đã thất bại ra sao. Bọn họ nói anh đối xử tốt với cô,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.