ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 285

Tây Thuần nhắm mắt, theo Trình Chí Diên lên thư phòng.

Họ vừa đi, Hạ Lập Khoa đã muốn nói gì đó. Có lẽ đoán được mẹ định nói

gì, Trình Nghi Bắc liền lấy cớ về phòng tránh nạn. Hạ Lập Khoa bất đắc dĩ
lắc đầu, hết cách nắm giữ đứa con này.

Trình Nghi Bắc về phòng mình, chẳng biết sao lòng trống rỗng. Anh mở

tủ quần áo, tính thay bộ đồ khác, chợt nhớ cái váy trong hộp nằm yên một
góc trong tủ chưa bao giờ được mở ra. Anh cầm lên, mở hộp ra, nhãn mác
bên trong đều còn nguyên vẹn, tâm trạng cũng tốt lên dần. Chiếc váy lấy ý
tưởng lá phong mà thiết kế, trước ngực đính một mảng lá phong khá lớn,
nhìn ngập tràn sức sống tuổi trẻ, tinh thần cũng theo nó mà phấn chấn.

Là do anh mua, khỏi phải nghi ngờ, anh cũng chẳng phải kẻ biến thái mà

tự mua nó cho mình.

Nhiều năm qua, bản thân anh cũng chưa từng nhớ về ngày đó, thật sự

chưa một lần nhớ hay nghĩ về.

Anh đã từng nổi loạn, làm gì mà có chuyện ngoan ngoãn mãi thế, chuyện

gì cũng vâng lời mẹ cha.

Đã quên mất mình tranh cãi với cha mẹ vì lí do gì, chỉ nhớ cơn giận dữ

rất chân thật khi ấy, kèm theo chút uất ức nữa, nên anh lập tức chạy đi mua
vé chuyến bay gần nhất, nghĩ bản thân cũng phải oanh liệt một lần cho
đáng, vùng lên một lần bỏ nhà ra đi.

Ý tưởng bỏ nhà ra đi lần đó quả thật rất oanh liệt, chỉ tiếc kết quả lại rất

thảm hại, mới tờ mờ anh lên máy bay bỏ đi, trước khi trời tối đã ảo não trở
về.

Thường anh luôn mang theo tiền mặt, đến thành phố A xa lạ, anh mới

nhận ra mình chẳng có nơi nào để đến, chẳng biết phải làm gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.