ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 305

Tây Thuần không vui, lẽo đẽo theo sau anh. Trình Dục Bắc đi nhanh, cô

đi nhanh theo. Trình Dục Bắc đi chậm, cô đi chậm theo. Thú vị như đang
chơi đùa, cô thích thú, anh tự cảnh tĩnh mình đừng để rơi vao tay giặc.

“Anh thấy ăn gì ngon hơn?”

Tây Thuần nhìn qua cửa sổ, “Em muốn ăn trứng, nhưng khoai môn cũng

không tồi…”

“Tóm lại món nào ngon hơn. Hay ăn rau trộn. Khoai tây ngon hơn hay

đậu đũa ngon hơn đây…”

Trình Dục Bắc, “Cô thôi lải nhải nữa là ngon nhất.”

Tây Thuần, ừa, tủi thân.

Ngày nọ khi Trình Dục Bắc đến quán, người đặc biệt đông. Anh bận tối

tăm mặt mũi. Tây Thuần nhìn mồ hôi ướt trán anh, nhìn tách cafe trong tay,
ngoắc anh đến. Vừa nhìn anh rót thêm cho mình, vừa nói: “Cực quá đi, để
em giúp anh nha!”

Trình Dục Bắc nhìn tay cô, gần như là lắc đầu ngay lập tức.

Tây Thuần đành nhìn anh bận bịu, cầm tách cafe trong tay. Phần lớn bạn

cùng trang lứa với anh sau khi tan học đều nghỉ ngơi hoặc vui chơi ăn uống,
không thì đi KTV hát, nhưng cô để ý anh cũng lâu rồi, chưa khi nào thấy
anh đi chơi. Hầu như anh luôn ăn ở căn tin, chẳng như bạn bè anh thường
hay phàn nàn. Cô thấy mình hiểu anh, mặc dù biết đồ ăn căn tin không dễ
nuốt, nhưng nó lại là nơi rẻ nhất.

Tuy anh bận tối mắt tối mũi, nhưng vẫn làm việc có trình tự rõ ràng. Tây

Thuần cúi đầu cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.