ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 307

Tây Thuần thanh nhã uống một hớp cafe, “Tôi thường lẽo đẽo theo cạnh

anh ấy, mà anh ấy cũng có nói câu nào đâu nào. Biết đâu chừng anh ấy lại
thích tôi lẽo đẽo theo sát anh ấy thì sao. Chí ít anh ấy đã cho tôi cơ hội ở
bên anh ấy, những người khác đến cả cơ hội này cũng chẳng có đâu.”

Lời này quả làm Đỗ Diễm Kỳ đau lòng, đúng vậy, Trình Dục Bắc chưa

từng cho ai cơ hội này.

“Kẻ kiêu kỳ như cô đời nào Trình Dục Bắc thích?”

“Anh ấy không thích tôi chả lẽ đi thích cô á?” Tây Thuần nhìn cô ta vài

giây, “Trình Dục Bắc tương đối trầm lặng, anh ấy thích tôi nhưng chỉ muốn
giữ trong lòng, không thích nói ra đó thôi.”

Mặt Đỗ Diễm Kỳ giận dữ, vốn tới để sỉ nhục cô ta, ai dè Tây Thuần lại

không dễ đụng.

Đỗ Diễm Kỳ điên người bỏ đi.

Tây Thuần yên lặng nằm bò trên bàn, liếc mắt uống sạch tách cafe, “Cách

mạng chưa thành công, địch lại nhiều vô số.”

Trình Dục Bắc đứng sau lưng cô thở dài, xong mới đi ra trước mặt, “Sao

anh lại không biết em hiểu anh nhiều đến thế?”

Tây Thuần nghiêng đầu nhìn anh, “Thì ra nãy giờ anh đã nghe hết trơn,

cũng chẳng thèm lên tiếng, nhìn em bị ức hiếp.”

Trình Dục Bắc dở khóc dở cười nhìn bộ dạng uất ức vô tội của cô, anh

chẳng thấy xíu nào là cô bị ức hiếp cả. Còn anh ban đầu vẫn cho rằng cô
yếu đuối, giờ xem ra anh mới là người chưa hiểu cô.

“Em không ức hiếp người ta là may lắm rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.