ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 441

Trước đây Đỗ gia còn được đáng đồng với Bắc Lâm, nhưng bây giờ cũng

chỉ là một công ty bình thường, nhưng hình như cô ấy không hề bị ảnh
hưởng bởi công ty.

Tôi gật gật đầu, “Cũng được.”

Cô ấy cười nhạt, tôi không cách nào đem nụ cười ấy gộp chung với châm

biếm, dù chúng tôi không hề quen biết nhau.

Trầm mặc rất lâu, cô ấy mới mở miệng, “Thấy cô, tôi lại nhớ tới nhiều

chuyện, như nhìn thấy chính mình ngày xưa.”

Tôi chẳng biết tiếp lời thế nào, tôi cũng quên luôn chuyện Đỗ Trạch Vân

là mối tình đầu của Trình Nghi Bắc, là bạn gái tám năm của anh ấy.

Chúng tôi vào quán cafe, ngồi bên cửa sổ, có thể thấy được những ánh

đèn phồn hoa rực rỡ bên ngoài, đẹp lộng lẫy.

Thật lạ, tôi tưởng cô ấy sẽ giảng một tràng về những chuyện của Trình

Nghi Bắc, nhưng từ đầu đến cuối bọn tôi cũng chẳng nhắc một chữ liên
quan đến Trình Nghi Bắc. Chúng tôi nói trò chuyện hết sức bình thường,
chủ đề cũng nhàn nhạt, nhẹ ngàng, cô ấy kể về những trường hợp cô ấy giải
quyết, về gia đình về hôn nhân. Thế giới này có biết bao nhiêu người bất
hạnh, tôi cảm thấy cuộc sống của mình đã là tốt đẹp và may mắn lắm rồi.

Trò chuyện với cô ấy, tâm tình của tôi cũng tốt hơn, chỉ là lòng tôi vẫn cứ

canh cánh về câu nói ‘Như nhìn thấy chính mình ngày xưa’.

Cô ấy cũng từng có lúc bất lực như tôi khi nãy ư?

Có lẽ vậy.

Theo hiểu biết của tôi, Đỗ Trạch Vân và Trình Nghi Bắc là một đôi, là lí

tưởng là ước mơ của hàng khối người. Cũng đúng thôi, tình cảm tuổi thanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.