ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 476

Chị lại tiếp tục, “Nhưng em không nỡ, em đã chờ lâu lắm rồi, lúc xoay

người bỏ đi, em không cam lòng cũng không muốn từ bỏ. Em nghĩ cớ gì mà
một người chẳng làm gì, chẳng bỏ công chờ đợi mỏi mòn, cô ấy dựa vào
đâu mà có được cái chìa khóa chứ. Nên em chọn cách thứ hai. Nhưng khi
em chọn xong, em mới biết, thật ra em có cầm được chìa khóa cũng vô ích,
bởi điểm trọng yếu không nằm trên chiếc chìa khóa, chìa khóa trong tay ai
căn bản không hề quan trọng. Bởi chàng hoàng tử ấy nếu muốn ra ngoài đã
tự mình ra mở cửa rồi, nhưng cậu ta không đồng ý cũng không chịu mở
cửa, cậu ta chỉ muốn chờ người tới mở cửa á. Điểm quan trọng nằm ở chỗ
hoàng tử đấy, cậu ta không muốn, ai cũng đừng mơ vào.”

“Chị ơi, em…”

“Ngay từ đầu tòa thành cũng đâu đẹp được dường như thế đâu, nhưng lúc

em gặp nó là lúc nó đã đẹp lộng lẫy rồi. Có lẽ chính cô gái mà em tưởng
không trả giá gì mới là người dựng nên tòa thành này, tất cả nỗ lực của cô
ấy em đều không thấy được, dĩ nhiên em sẽ cho rằng cô ấy chỉ biết ngồi
không xong đến hưởng lộc. Nhưng hoàng tử biết, cậu ta biết cô ấy đã phải
trả giá những gì, cậu ta mang chúng khắc ghi vào trong tim. Sự chờ đợi của
em, đợi đến mỏi mòn nhưng khi so với cô gái đã dựng lên tòa thành này thì
nó nhỏ đến nổi chẳng đáng nói đến.”

Tôi cầm điện thoại, lòng đau như cắt, “Nhưng em đau lắm chị ơi…”

“Chị biết mà.” Chị ấy thở dài, “Nhưng em phải hiểu, em yêu là yêu tòa

thành ấy lúc nó lộng lẫy xa hoa, là lúc nó xinh đẹp nhất. Nhưng cái cô gái
đó yêu, có lẽ tòa thành chỉ mới là một đống đổ nát, cô ấy đã dựng nên một
tòa thành thì cớ gì phải cho phép người khác ngấp nghé?”

Tôi rơi lệ, “Em hiểu rồi…”

Thì ra đó giờ người ngồi không hưởng lợi là tôi mới đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.