ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 483

người khác mà xuất hiện. Tôi không nói với chị ấy rằng tôi đã thấy chị ấy
đốt đi bức ảnh của chàng trai ấy. Giây phút đó tôi vỡ òa, bởi tôi thấy chàng
trai đó nắm tay một cô gái khác, còn ôm thêm một đứa trẻ rất đáng yêu
trong ngực. Tôi nghĩ mình đã nhìn thấy rõ dũng khí của chị khi đốt đi bức
ảnh đó, để kiên cường sống tiếp cần có can đảm, buông tay cũng cần dũng
khí rất lớn, đúng không nào?

Tôi và Trình Nghi Bắc chia tay, chị tôi chỉ nói một câu, “Chị biết hai đứa

sớm muộn gì cũng chia tay mà.”

“Tại sao?” Quả thật tôi rất ngạc nhiên.

“Bởi đơn giản là chị không thấy được tính khả quan của hai đứa đó.”

“Thế sao chị không phản đối?” Tôi không muốn truy cứu nguyên nhân

kía nữa.

“Con người sống phải trải qua khốn khó rồi mới thấu được cái mình

muốn, sống là phải biết chọn lọc, sống mà chưa từng trải là sự đáng tiếc, chỉ
cần trải qua rồi, có được hay mất đi đâu quan trọng.”

Tôi thường tự ngẫm lại những điều chị ấy nói, tôi nghĩ chị nói đúng, dù

tôi không đạt được gì cả, nhưng tôi cũng rất thỏa mãn, vì anh ấy mà cười, vì
anh ấy mà lo lắng, vì anh ấy mà khóc vật vả. Dù cuộc sống ấy không hoàn
mỹ, cũng tốt hơn hẳn là không có gì thay đổi.

Bây giờ tôi thấy rất nhiều quang cảnh, thấy rất nhiều người, đi qua rất

nhiều cầu kiều, bước qua rất nhiều con đường. Gặp được nhiều người xa lạ,
nhiều khuôn mặt cũng rất đỗi xa lạ.

Tôi chợt nhận ra, tôi không thành toàn cho ai cả, tôi chỉ đang tự cởi nút

thắt cho chính mình thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.