ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 621

Đôi mắt Tây Thuần ươn ướt, Tây Thuần nhìn nét người dưới lớp vải

trắng, cô nhớ Lý Tuệ Hiền từng nói rất nhiều rất nhiều điều: sao phải phí
tiền mua nước khoáng, nước này đâu có ngọt như nước giếng của chúng ta,
nước tự nhiên vừa không có chất phụ gia vừa không tốn tiền, lợi đủ đường.

Đêm trước, Lý Tuệ Hiền còn gọi hai chị em cô vào, bà dành dụm năm

vạn đồng cất sau bức tranh treo tường, bà lấy rất nhiều bọc nilon để đựng,
còn lấy giấy bao lại rất chặt, hồi trước bà cất tiền ở đâu cũng bị chuột cắn
hết. Lý Tuệ Hiền nói biết bây giờ hai chị em cô hiện tại cũng không thiếu
tiền, nên số tiền đó coi như bà dùng sau khi chết, cả đời bà chẳng có năng
lực gì, thôi thì để bà tự thanh toán sinh mệnh của mình, tiền còn dư thì bảo
các cô nhớ sửa lại mộ cho cha.

Ở nông thôn, mộ chỉ là một ụ đất, nếu mộ phần được lát đá chỉnh chu một

chút, người ta đi ngang sẽ khen con cháu hiếu thuận.

Những điều nhỏ nhặt này, Lý Tuệ Hiền đều nghĩ đến cả.

Trên đường về thành phố A, Tây Thuần luôn thấy khó chịu, nôn không

ngừng, khiến Trình Nghi Bắc lo lắng thấp thỏm.

Mặt Tây Thuần trắng bệt, Trình Nghi Bắc bảo cô ngủ đi, khi đến sẽ gọi

cô, nhưng mãi cô cũng chẳng chợp mắt được.

Tây Thuần đi chung xe với Trình Nghi Bắc, Trần Tư Dao đi chung với

Diệp Húc Đình.

Tây Thuần ngồi ghế sau, nhưng sau xe trống không làm cô bất an, mới

đòi lên ghế phụ, cô không ngủ được, cũng chẳng có ý định ngủ, họng cô
khô khốc, nhìn hàng cây bên ngoài cứ lùi về phía sau, chẳng thể hình dung
nổi tâm trạng, “Đáng lẽ em phải rất khổ sở đúng không? Nhưng em lại
không buồn bã như mọi người vẫn tưởng, chỉ là tim em nặng lắm, như có
một tảng đá lớn đè nặng lên.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.