ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 68

Vương Hựu Địch trừng mắt liếc bọn họ, xong nhìn lại Tây Thuần, ánh

mắt sáng quắc: “Chỉ cần em bỏ đứa nhỏ đi, anh sẽ không để bụng đâu. Rồi
chúng ta lại tiếp tục như trước đây”.

Lý Thiệu Nham cùng Cố Trạch Bân không thể tin đây là lời nói của

Vương Hựu Địch, nét mặt giận dữ nhưng không có bất kỳ trách cứ, chỉ hận
không thể không quen biết cậu ta. Đáng đời bị một cô gái đùa cợt trong
lòng bàn tay.

Tây Thuần liếc bọn hắn một cái, cũng như mọi khi, thân phận cô vĩnh

viễn là người ngoài cuộc.

“Cám ơn lòng tốt của anh, em nghĩ mình đã nói rất rõ ràng. Em không

cần hứa hẹn gì của anh hết, càng không có hứng thú trở thành bà Vương”.

Vương Hựu Địch vẫn muốn đuổi theo, Lý Thiệu Nham lao đến ngăn cản:

“Thấy chưa đủ mất mặt hả? Một cô gái lòng dạ sắt đá như vậy cậu còn để ý
làm gì?”

Đến cả Mã Khải luôn duy trì trạng thái trung lập còn không nhịn được:

“Cậu đối với cô ấy thật tốt, ai trong bọn tớ cũng đều rõ như ban ngày. Thật
sự đàn bà không nên cưng chìu, thậm chí một chút biết ơn cũng chả thấy
mảy may. Quên đi, chân trời thíu gì hoa thơm cỏ lạ”.

Cố Trạch Bân cũng khuyên mấy câu: “Đúng! Đúng! Đúng! Sao phải vì

một cây mà bỏ cả khu rừng chớ”.

“Rừng lớn như vậy, cây nhiều như vậy, nhưng tớ chỉ cần một cây”.

Vương Hựu Địch thần sắc ủ rũ, không biết khổ sở bao nhiêu.

Mọi người đều sửng sốt, câu này rất rất quen tai. Ai đã nói qua nhỉ?

Dường như ai trong bọn họ cũng rõ, khi Hạ Phi Phàm kết giao với Trần
Nhất Tâm, lúc Trần Nhất Tâm bị mọi người trêu ghẹo đã nói ra. Qua câu
này, mọi người đều hiểu tình cảm của anh sâu đậm cỡ nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.