ĐƯỜNG KẾT HÔN KHÔNG TÌNH YÊU - Trang 73

Trình Nghi Bắc đành chịu, chỉ biết lắc đầu: “Con không thể cho thêm bất

kỳ thứ gì ngoại trừ cái cớ”.

Hạ Lập Khoa nhìn con trai nửa ngày: “Chẳng lẽ con đã yêu ai à?”

Trình Nghi Bắc từ chối cho ý kiến: “Mẹ cứ thoải mái đoán mò đi”.

Hạ Lập Khoa bất ngờ yếu ớt nhìn con trai mình từ từ bước về phòng,

không biết làm gì ngoài lắc đầu. Đứa con này, cho đến giờ vẫn trông rất
ngoan ngoãn, nhưng không ai biết đến tột cùng nó nghĩ thế nào.

Thật không ngờ tới Đỗ Trạch Nhiên lại cùng hai người quen cũ Đỗ gia

đến thăm. Trình Nghi Bắc nhìn cha mình, ông ấy đang trò chuyện vui vẻ
với bọn họ. Anh dùng ánh mắt báo hiệu cho mẹ, Hạ Lập Khoa nhận được
tín hiệu của con trai, mỉm cười thản nhiên.

“Thấm thoắt tiểu Vân đã bên Nghi Bắc nhiều năm vậy rồi”. Ông Đỗ vuốt

vuốt râu cảm thán.

“Đời người có thể có bao nhiêu cái tám năm, đây gọi là duyên phận đó!”

Bà Đỗ tiếp lời chồng.

Bọn họ tuyệt đối không đề cập đến sự thật rằng hai đứa trẻ đã chia tay,

Hạ Lập Khoa ân cần nhìn chồng, cười không vui: “Duyên phận khó thế sao
Đỗ tiểu thư không tự mình đến. Chả nhẽ chê nhà chúng tôi nghèo hèn chật
chội à?”

Đỗ Trạch Nhiên ném một câu chắc nịch: “Sao có thể chứ ạ? Dì thật biết

nói giỡn, Tiểu Vân rất muốn đến, nhưng mà bệnh nên không thể. Nếu sớm
biết chuyện này làm dì hiểu lầm, Tiểu Vân dù bệnh vẫn đến”.

“Tiểu Vân bị bệnh gì vậy? Gọi bác sĩ chưa?” Trình Chí Diên thân thiết

hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.