ĐƯỜNG LÊN NÚI THIÊN MÃ - Trang 24

- Công ty ấn loát lấy tên gì không lấy, lại đi lấy tên Hai Cây Dừa. Bọn

anh Tư Bạch Đằng bao giờ cũng đầy vẻ bí hiểm, khó thương.

Nói rồi chị rút ở hộc bút ra một cây viết chì, lùa vào một khe hở trên mép

dán rồi xoay nhè nhẹ. Như một phép lạ tài tình, bao thư bị bóc ra một cách
dễ dàng mà không để lại vết sước nham nhở nào. Thấy Sơn chăm chú nhìn,
chị Thu Dung hơi đỏ mặt mắc cỡ, và chị vội nói :

- Tò mò đọc thư của người khác là một thói xấu, thiếu văn minh. Ở ngoại

quốc còn có thể bị kiện đi tù nữa… Nhưng… nhưng… đây lại là vấn đề
khác, phải không Sơn nhỉ.

Sơn tán thành ngay :
- Đứt đuôi đi rồi ! … Mình lịch sự với ai kia chớ, với anh Tư Bạch Đằng

thì còn lâu !

Rồi mắt nó sáng lên nhìn về phía mảnh giấy trắng mà chị Thu Dung vừa

rút ở bao thư ra. Chị giơ lên đọc thật nhanh rồi ngơ ngẩn :

- Thế là cái quái gì…
Sơn không nhịn được, vội chạy bổ lại và nghển cổ lên đọc qua vai chị.

Nó cũng không giấu được vẻ ngạc nhiên bởi vì trái với điều mà cả hai chị
em cùng dự tưởng, mảnh giấy trong bao thư chỉ ghi chép vỏn vẹn có một…
bài thơ ! Mà thơ lục bát đàng hoàng, vần điệu thì cũng có đấy, nhưng lời lẽ
thật ngô nghê khó hiểu. Nguyên văn như sau :

Bài từ thói xấu tật hư
Mới hay còn lắm công tu triệu lầm.
Đất mình, mình ở sao không ?
Gắng công vun tỉa để hòng kết hoa.
Vùng lên một giải sơn hà
Nước non còn đó tình ta chấp gì.
Tâm tình thêm nữa rồi đi
Một mai thương nhớ xuân về hè qua
Kể đâu cho xiết tình ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.