ĐƯỜNG LÊN NÚI THIÊN MÃ - Trang 25

Nghìn năm phân cách; đường xa câu chờ
Thề vì một mối duyên mơ
Cam tâm tháng đợi năm chờ hợp hôn
Cố phương một giải u buồn !
Chị Thu Dung đọc lại một lần thứ hai, rồi thứ ba, thứ tư mà chị cũng

chẳng tìm ra được chút ánh sáng nào, bực dọc, chị ném tờ giấy xuống mặt
bàn, rồi đi đi lại lại trong phòng, miệng luôn mồm lẩm bẩm :

- Bài từ thói xấu tật hư… bài từ hay bài trừ… bài từ là cái cóc khô gì…
Hay có lúc chị giận dỗi :
- Vùng lên một giải sơn hà. Nước non còn đó tình ta chấp gì. Tình ta

chấp gì ! Con khẹc ! Sao lại chấp gì ! Thật đúng là thơ con cóc ! Rồi lại Cố
phương một giải u buồn. Cố hương hay cố phương ? Quê cũ ? Trời cũ ?
Phương cũ ?

Cuối cùng chị thất vọng quay ra cầu cứu Sơn :
- Thế nào ? Chú Sơn ! Chú có hiểu cái gì không ?
Sơn ngán ngẩm lắc đầu :
- Em cũng chịu. Không biết bài thơ có ẩn ý gì ?
- Chắc chắn là phải có ẩn ý rồi. Nó càng vô nghĩa mình càng nghi ngờ.

Duy chẳng biết phải dựa vào đâu để mình có thể phăng ra được.

Sơn buột miệng :
- Hoài của, nếu hồi chiều chị biết được địa chỉ của ông thi sĩ Xao Xuyến.
Chị Dung ngạc nhiên :
- Biết địa chỉ của ổng để làm gì ?
Sơn đáp :
- Để mình hỏi ?
- Sao lại hỏi ông ấy được ?
- Bởi vì ông ấy là thi sĩ. Làm thơ được thì chắc là phải hiểu thơ chứ.
Chị Thu Dung mỉm cười :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.