ĐƯỜNG LÊN NÚI THIÊN MÃ - Trang 30

CHƯƠNG

4

CÔNG TY ẤN LOÁT HAI CÂY DỪA

S

áng hôm sau, theo đúng lời hẹn, ông Mạc Kính tới tìm chị Thu Dung

vào lúc 9 giờ. Trên tay của ông kèm theo một bó hoa hồng Đà Lạt trắng
muốt như còn đọng hơi sương. Chị Thu Dung mỉm cười :

- Ai bảo Cảnh Sát là không biết xử sự dịu dàng tế nhị.
Ông Mạc Kính trả lời ngượng ngập :
- Gọi là để tạ lỗi với cô về sự đột nhập bất đắc dĩ của nhân viên dưới

quyền tôi hồi… năm ngoái !

- Các ông nhớ dai thật. Về phần tôi, tôi quên chuyện ấy từ lâu rồi. Tuy

vậy tôi vẫn cứ nhận, vì hoa hồng bạch là thứ hoa tôi thích nhất.

Nói rồi chị đỡ lấy bó hoa và đem cắm tạm thời trong một bình bằng thủy

tinh để trước bàn việc. Một lát sau, ông Mạc Kính vào đề trước :

- Hôm nay tôi đến gặp cô vì một câu hỏi quan trọng liên hệ đến toàn bộ

kế hoạch mà tôi đã sửa soạn sẵn.

- Chắc ông thắc mắc tại sao chúng tôi biết vụ Đông Hưng vượt ngục là

nằm trong sự tính toán trước của các ông chứ gì ?

Ông Mạc Kính bẽn lẽn :
- Đúng như vậy.
Chị Thu Dung mỉm cười :
- Chẳng có gì là ly kỳ hết. Chúng tôi đoán mò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.