ĐƯỜNG LÊN NÚI THIÊN MÃ - Trang 31

- Không có lý. Ít ra cô cũng phải dựa trên một vài yếu tố sơ xuất nào đó

chứ ?

- Vâng thì cũng phải nắm được yếu tố mới dựa vào đó mà suy đoán được

chứ. Trước hết là lời mời của ông đối với hai chị em chúng tôi về việc tham
dự một cuộc hành trình lên núi Thiên Mã.

- Vâng, tôi có nhớ.
- Ông đã nói là phải chờ một thời gian khi có sự đi lại bình yên.
- Vâng đúng thế !
- Vậy mà ông lại sửa soạn mua đồ nghề ở tiệm Saigon Sport từ hai ngày

trước khi Đông Hưng vượt ngục…

Ông Mạc Kính vỗ tay xuống bàn, thở ra một hơi thật dài :
- À ! Thì ra thế ! Vậy mà tôi băn khoăn mãi không nghĩ ra. Phải rồi tôi có

gặp cô trong tiệm bán dụng cụ thể thao mấy hôm trước.

Ngừng một lát, ông lại nói tiếp :
- Thôi như thế cũng là may. Chiến dịch thả bong bóng của tôi như thế là

vẫn chưa sứt mẻ, nếu cô không tiết lộ ra ngoài.

- Điều đó thì dĩ nhiên rồi. Tôi tin rằng Hội Hoa Phù Dung vẫn tưởng

rằng họ lập được kỳ công là cứu thoát được Đông Hưng ngay trước mũi
Cảnh sát. Nhưng ông cũng có thể tiết lộ cho chúng tôi thêm vài chi tiết về
chuyến đi sắp tới chứ ?

- Với cô thì tôi sẵn sàng. Chắc cô còn nhớ tới ba dụng cụ có liên hệ mật

thiết đến kim cương vô giá của Giáo sư khảo cổ Thomas Vincent: hòn phún
xuất thạch, lá chúc thư và cây gậy trúc của ông già mù.

- Tôi vẫn nhớ. Tất cả những thứ ấy vẫn nằm trong tủ sắt của ông mà.
- Vâng tôi vẫn còn giữ nguyên những dụng cụ ấy. Nhưng tiếc thay, bây

giờ nó trở nên vô dụng rồi.

Chị Thu Dung ngạc nhiên, nhổm hẳn người lên :
- Sao ? Tại sao lại trở thành vô dụng rồi.
Ông Mạc Kính chậm rãi :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.