ĐƯỜNG LÊN NÚI THIÊN MÃ - Trang 63

- Mọi khi thì thường, mà điều ảnh đi khỏi đây cả tháng nay rồi.
Một lát nó lại lân la :
- Vậy ra bác Tâm Què đi khỏi rồi mà tôi không hay. Bác ta đi đâu vậy cà

?

- Đi đâu ai mà biết. Người ta có việc của người ta chớ, ai rỗi hơi mà hỏi.
- Vậy mà bác nói như đã biết hết cả rồi.
Người đàn bà trừng mắt :
- Tao nói cái gì ?
- Thì nói là bác ta đã đi khỏi đây cả tháng nay rồi đó. Ngộ lỡ bác ta chưa

đi thì sao ?

- Bộ tao thèm nói xạo với mày sao ? Mày không tin tới lão Phúc hỏi coi.
Mắt Sơn hơi nhếch lên :
- Lão Phúc nào nhỉ ?
- Lão bán đồ phế thải nhà binh ở đầu dẫy này này. Chính lão bán cho

thằng chả con dao đi rừng gần ngàn bạc đó.

Rồi người đàn bà cười khẩy :
- Ý sì ! Thời buổi này người ta ở quê chạy ra tỉnh còn chưa xong, mà đòi

tính về quê làm ruộng. Cấp này ở Bến Tre đâu có yên.

- Ủa ! Bác ta là người Bắc mà.
- Phải, mà điều vợ chả quê ở Bến Tre. Mới lấy nhau bảy tám tháng nay

chứ lâu lắc gì.

Sơn reo lên :
- À ! Tôi biết rồi. Vợ bác ta bán đồ hộp ở chợ Cầu Ông Lãnh đây chớ gì !
- Mày tổ xạo. Chẳng biết cái mẹ gì mà cũng nói. Gã lấy con gái thím

Hường có xe nước đá ở ngay cổng vô đây nè !

Sơn vội vàng xí xoá :
- À, phải rồi. Tôi lộn. Thím Hường thì tôi biết. Thím vẫn ngồi bán ở

cổng kia chứ gì.

- Thôi ăn lẹ lẹ lên cha nội. Xí xọn hoài, trễ rồi đó !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.