ĐƯỜNG LÊN NÚI THIÊN MÃ - Trang 64

Sơn vội vàng lùa nhanh những sợi bún mềm nuột rồi buông bát đứng dậy

móc túi trả ra ba chục bạc. Nó thầm nghĩ ba chục thật là rẻ quá. Vừa được
ăn bún lại vừa thu thập được cái tin đáng giá ngàn vàng. Dấu tích của Tâm
Què thế là đã được bật mí. Gã đã rời Sài Gòn cả tháng nay. Gã về quê vợ.
Mà quê vợ gã thì ở Bến Tre. Muốn biết ở Bến Tre thuộc vùng nào thì chỉ
việc tìm đến thím Hường bán nước đá là xong. Chà ! Ăn bún riêu vào rồi
lại được uống một ly nước đá chanh nữa thì thật là tuyệt.

Sơn khoan khoái đứng dậy giơ tay áo lên quệt ngang mồm. Đoạn nó rút

êm về phía cổng ra vào. Thím Hường còn ngồi bán ở đó với xe nước đá
lỉnh kỉnh những chai nước ngọt đủ màu, những hũ đựng đầy đậu đỏ, đậu
xanh, hột é và chanh muối. Sơn tiến lại gần nở một nụ cười thật tươi :

- Thím Hường ! Chà, hồi này xe nước của thím coi bảnh dữ.
Thím Hường đang ngồi phe phẩy cái quạt, nghe thấy tiếng gọi vội vàng

quay lại. Thím nhìn nó như dò hỏi. Hình như thím đang lục lọi trí nhớ coi
thằng oắt con đã quen mình trong dịp nào.

Đoán biết sự bỡ ngỡ của thím, Sơn vội vàng nói tiếp :
- Chà ! Anh Tâm vậy mà cũng tệ chớ. Đi cả tháng nay không có tin tức

gì về cho đàn em cả.

Người đàn bà thoáng lộ một nét vui mừng :
- Ủa ! Vậy ra cậu là chú em của anh Tâm đó hả ?
Sơn gật đầu rối rít :
- Dạ…dạ…đúng vậy đó thím.
Sau khi nhìn Sơn một cách kỹ càng, thím Hường mới lại hỏi :
- Cậu tên gì nhỉ. Tại sao không thấy anh Tâm nhắc tới ?
Sơn cố làm ra vẻ thản nhiên :
- Dạ…bị chỗ đàn em của anh Tâm thì đông thiếu gì.
- Bộ sở đông lắm hả ?
Óc Sơn loé lên một tia sáng như kẻ đi đêm vừa được một tia chớp dẫn

đường, nó vội vàng đáp vừa thận trọng vừa lo :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.