ĐƯỜNG LÊN NÚI THIÊN MÃ - Trang 82

- Xin mời cô theo tôi. Cô ăn sáng chưa ? Ở đây có món bì cuốn tuyệt

diệu.

- Sẵn sàng !
Nam đi trước dẫn đường. Anh chàng dẫn chị Thu Dung đi qua một con

đường trải những viên sỏi trắng đưa tới một căn nhà bằng gỗ thấp, sơn
xanh, cất ở dưới một tàn cây toả bóng mát rượi. Chị Thu Dung đọc thấy
trên một tấm biển gỗ hàng chữ “Câu Lạc Bộ Thân Hữu” kẻ xinh xắn và
khiêm tốn, nhẹ nhàng như cái tên gọi của nó. Trong khi chờ đợi, hai người
nhắc lại những kỷ niệm êm đềm của thời còn cắp sách. Mãi hơn một giờ
sau, khi ăn uống đã xong xuôi và ngồi trước ly trà nóng bốc khói, Nam mới
khề khà bằng một giọng dễ mến (lại càng dễ mến hơn khi anh chàng báo
cáo kết quả tốt) :

- Phải thú thực với cô rằng nếu không kiên nhẫn thì tôi đã đầu hàng trước

công việc mà cô đem nhờ. Lại cũng phi “tay tôi” thì cả bàn dân thiện hạ
này đề bó tay hết.

Chị Thu Dung bật cười :
- Gớm, cái tôi của anh to quá nhỉ. Nhưng thôi cũng tạm chấp nhận đi,

miễn là được việc.

- Được quá ấy chứ lị…
Thu Dung mừng rỡ :
- Thật à…
Không trả lời câu hỏi của chị, Nam lẳng lặng lấy ở túi áo blouse ra một

phong bì lớn, bên trong chứa dầy cộm chắc là những tấm phóng ảnh những
bức hình chụp được trên trang giấy của Giáo sư Thomas Vincent bằng tia
sáng Tử ngoại. Lúc Nam rút ra tấm thứ nhất, chị Thu Dung đã vội cầm lên
xem. Nhưng Nam đã lắc đầu :

- Cô xem bằng mắt thường không thấy đâu. Phải có cái này mới rõ được.
Vừa nói Nam lại vừa rút ở túi bên kia ra một chiếc kính lúp loại lớn.

Chàng ta soi ngay vào những vân li ti ở đầu trang nhất. Chị Thu Dung vội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.