ĐƯỜNG LÊN NÚI THIÊN MÃ - Trang 95

báo cáo với ông Mạc Kính tất cả mọi sự… may ra ông ta có thể huy động
toàn bộ lực lượng của mình cộng thêm với sự hợp tác của cơ quan an ninh
Cam Bốt… biết đâu…

Chị Thu Dung reo lên :
- Chú nghĩ phải. Mình ích kỷ quá nên chỉ bận rộn vào có mỗi một sự thất

bại của riêng mình. Phải báo cho ông Mạc Kính gấp mới đúng là việc phải
làm.

Nói rồi chị Thu Dung lập tức quay xe trở lại. Như bồn chồn vì để một

khoảng thời gian khá dài vô ích trôi qua, chị nhấn thêm ga cho chiếc xe xả
hết tốc lực trên đường trở lại Sài Gòn.

Chị lái xe lại thẳng toà soạn Ánh Sáng Thời Đàm để định sử dụng điện

thoại gọi về sở An Ninh cho ông Mạc Kính. Nhưng khi vừa bước vào bàn
giấy thì anh chàng Tổng Thư ký đã reo lên :

- May quá, cô Thu Dung đây rồi. Có một cái thư khẩn cấp của sở An

Ninh gửi cô. Tôi đoán là ông Thanh Tra Mạc Kính.

Chị Thu Dung chụp lấy chiếc phong bì bằng giấy dầu khô khan, bên

ngoài đóng triện son đỏ chói “Tối khẩn – Mang tay”, rồi hấp tấp mở ra.
Quả nhiên là lá thư viết tay, thủ bút của ông Thanh Tra Mạc Kính :

“Sài Gòn ngày…
Thân gửi cô Thu Dung và chú Sơn. Tôi muốn dành cho quí vị một sự

ngạc nhiên hết sưc bất ngờ. Nếu đồng ý xin hẹn gặp lại vào hồi 8 giờ tối
ngày mai tại Á Đông tửu lầu. Tôi đã đặt chỗ sẵn. Mong đúng hẹn.”

Ở dưới là chữ ký quen thuộc của ông loằng ngoằng như những con giun.

Đọc xong thư, chị Thu Dung coi đồng hồ : đúng bẩy giờ hai mươi phút.
Thế là cả hai chị em cùng không kịp chào, nhẩy bổ ra xe hơi. Chị Thu
Dung nói :

- Còn kịp tắm và thay đồ. Hôm nay được ông Thanh Tra cho ăn cơm Tầu

hẳn có nhiều chuyện lạ…

Sơn tủm tỉm cười gật đầu đồng ý. Theo thói quen của ông Mạc Kính, ông

chỉ mời ăn khi hoàn tất một cuộc điều tra gay go và chật vật. Nhưng chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.