ĐƯỜNG LÊN NÚI THIÊN MÃ - Trang 93

báo…” Chị bực dọc, buột miệng la lên :

- Đồ tồi !... Đồ tồi !
Sơn ngạc nhiên :
- Ủa ! Chị nói ai đấy ?
Chị Thu Dung đỏ bừng mặt lên, bối rối :
- Chị nói hắn, tên đội lốt Tâm Què. Hắn hỗn quá…Hỗn không thể tha thứ

được.

Tưởng chị Thu Dung đưa ra được điều gì mới lạ, nhưng thấy chị vẫn còn

hậm hực vì thất bại vừa qua, Sơn vội nói :

- Thôi chị ạ, thua keo này ta bầy keo khác. Phải đứng dậy, đi làm một cái

gì, chứ ngồi đây mà nung nấu sự thất bại sẽ có ngày phát điên lên mất.

Chị Thu Dung nhìn nó :
- Chú muốn làm cái gì nào ?
- Gì cũng được, miễn đi ra khỏi nhà, miễn khuây khoả được mọi nỗi bực

dọc.

Chị Thu Dung tán thành :
- Nếu vậy thì mình xách xe chạy ra xa lộ, đi một vòng. Đồng ý với chú là

ngồi mãi ở đây mình cảm thấy bực bội quá rồi.

Hai chị em cùng đứng dậy. Chị Thu Dung tiến lại bàn phấn trang điểm

lại khuôn mặt của mình. Lúc soi gương chị giật mình thấy đôi mắt của
mình có nhiều vết quầng thâm. Thì ra mải mê làm việc đến quên ăn, quên
ngủ, sức khoẻ của chị đã bị ảnh hưởng trông thấy. Chị nói :

- Sau vụ này, phải xin toà soạn cho nghỉ xả hơi ít bữa để đi Đà Lạt.
Sơn reo lên :
- Cho em đi với.
- Sẵn sàng, nhưng phải thu xếp công việc đã.
- Em thì có thể đi bất cứ lúc nào, tới bất cứ chỗ nào. Miễn là đi. Cứ được

rời Sài Gòn là thích rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.