ĐƯỜNG LÊN NÚI THIÊN MÃ - Trang 94

Một lát sau, chị Thu Dung lái chiếc xe 2 Chevaux ra khỏi cổng. Sơn ngồi

một bên. Chiếc xe bon bon chạy qua các đường phố đông người để tiến về
phía xa lộ. Trời đã ngả bóng. Ánh nắng gay gắt buổi chiều bây giờ chỉ còn
in thành một vài vệt héo úa trên nóc những toà nhà cao. Gió mát lùa qua
kính xe làm khô nhanh những giọt mồ hôi làm mái tóc mềm như tơ của chị
Thu Dung bay phơ phất.

Chị Thu Dung thở một hơi dài khoan khoái rồi nói :
- Không khí thoáng mát có làm cho người ta dễ chịu hơn nhiều thật. Bây

giờ thì chị cảm thấy những bực bội tiêu tan hết rồi. Chị lại có thể nghĩ đến
câu châm ngôn : thất bại là mẹ thành công để an ủi mình.

Sơn gợi lại chuyện cũ :
- Nhưng theo ý chị thì trong cuộc đua này ai là kẻ thắng lợi hơn cả.
- Kẻ đội lốt Tâm Què chứ ai. Hắn nắm trong tay nhiều chi tiết quí giá

nhất về khối lượng kim cương to lớn của Giáo sư Thomas Vincent. Hắn lại
là kẻ nhanh chân nhất. Giờ này có thể hắn đã lên đường.

- Theo ý chị thì hắn có thể đi đâu trước tiên ?
- Theo chi tiết lờ mờ mà chị còn nhớ được khi nghiên cứu những tấm

phóng ảnh trước khi bị hớt tay trên, thì con đường hắn sẽ qua là biên giới
Miên Việt rồi đi Prey-Veng, ngược dòng Mékong lên Kratié, Sambor rồi
ngừng ở Stung-Treng thuê voi đi vào Siem-Pang…

Sơn thắc mắc :
- Thời buổi này tại sao lại phải theo lộ trình vòng vo như vậy. Em tưởng

rằng với một trực thăng…

Chị Thu Dung ngắt lời nó :
- Chú nói đúng…Lộ trình này là do Giáo sư Vincent vạch ra từ thời kỳ

đệ nhị thế chiến khoảng năm 1939 hay 1940 gì đó. Còn bây giờ, hẳn sẽ có
những đường lối rút gọn lộ trình hơn.

Sơn chép miệng :
-Vậy thì đã lẹ chân, kẻ thắng cuộc còn có thể lẹ chân hơn nhiều nữa bằng

những phương tiện tối tân. Nhưng em thiết nghĩ còn nước còn tát, mình cứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.