ĐƯỜNG MÒN - Trang 135

14

Lee theo Wild băng qua đường ray ướt đẫm đến bên dãy toa chở

khách. Mọi thứ đều sáng bóng dưới mưa. Dãy toa tàu vuông vức
đứng lù lù giữa trời tranh tối tranh sáng. Nước mưa nhỏ giọt từ tay
nắm cửa và khung sắt dưới gầm tàu. Lee đi lom khom. Nửa người
trên của hắn song song với mặt đất. Bàn tay trái áp sát mình. Cặp
tiền ở tay bên kia ngày càng trĩu nặng thêm. Cái cặp đập nhịp nhàng
vào chân theo từng bước đi. Vì phải nghiến răng suốt nên hàm
hắn mỏi nhừ. Hắn nhắm mắt đi theo Wild vì chẳng biết làm gì
hơn.

Nối đuôi nhau đến bên hàng rào mắt cáo, họ vừa đi vừa tránh

giẫm phải lon bia rỗng, giấy gói bánh, tã lót bẩn và chai lọ rải đầy
đường. Ánh đèn và khoảng tối mênh mông của ga xe lửa cách đó
chừng trăm bước chân. Dưới cột đèn chiếu sáng thềm ga có một
người đang hút thuốc.

Họ dừng cách đó khá xa và ngồi trong bóng tối. Mùi nước tiểu

của súc vật và mùi tanh của sắt thép tản vào không trung. Wild vất
vả với đống hộp giấy ngấm nước mưa trước khi quay sang Lee:

- Ta phải làm sao đây?

Nghe hỏi, Lee thất vọng tràn trề:

- Tôi tưởng anh biết.

- Đến thẳng đó mua vé là không được rồi.

Lão ‘khốt’ Wild nói đúng:

- Hay ta đành... nhảy tàu vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.