ĐƯỜNG MÒN - Trang 218

dao còn nguyên trong bao da. Nó be lên buồn bã, hai mắt vằn đỏ
láo liên và lắc đầu quầy quậy như thể đang khăng khăng phản
đối vậy.

Wild liến thoắng:

- Con thú bốn chân này suýt làm tôi đứng tim. Nó định tấn công

tôi. Dê biết gác vườn cơ đấy. Mà này, tin nổi không? Có rau nhé. Ta
sẽ sống thoải mái ở đây được khá lâu đấy. Sau nhà còn chuồng gà
nữa. Vậy là đủ cả gia súc lẫn gia cầm.

- Cái gì ‘cầm’ cơ?

- À... mà thôi, không có gì đâu.

Lee nhăn mặt:

- Anh lấy nó ra rồi à?

- Cái gì?

- Viên đạn ấy. Lấy nó ra chưa?

Wild gật đầu xác nhận:

- Rồi.

GGG

Tối đến, họ ngồi đối diện nhau qua chiếc bàn gỗ nhỏ trong

căn bếp bừa bộn, nhếch nhác. Trong nhà khá ấm. Dù bếp không
có gas nhưng lò sưởi vẫn cháy tốt. Trên thanh ngang trong lò có nồi
xúp rau nấu nhừ đang sôi sùng sục. Hơi nước làm kính cửa sổ mờ đi
làm thế giới bên ngoài thêm tách biệt. Có thể nói khung cảnh gần
như ấm cúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.