ĐƯỜNG MÒN - Trang 307

ngoài. Hắn ngửi thấy mùi len ẩm từ áo khoác và hơi thở sặc mùi
thuốc lá của lão. Cả hai không nói, chỉ gầm gừ như đang gắng sức
hoặc tức tối. Cây đèn bão rơi xuống nhà vỡ tan. Đống tạp chí đổ
kềnh, văng tung tóe. Lão đá mạnh vào ống quyển của Lee rồi
nhắm vào chỗ cao hơn, ngay chỗ vết đạn. Lee biết nếu chân lão
với tới, hắn sẽ tiêu tùng. Chưa bị đá mà vết thương đã đau kinh
khủng rồi. Chân lão vung lên nhưng đá trượt. Lão cố thêm hai lần
nữa, mỗi lần Lee lại cong người lại trong lúc tay vẫn nắm chặt bàn
tay cầm súng của lão. Cuối cùng, hắn lùi nhanh ra sau, đá thẳng
vào ngực khiến lão Josef ngã lăn xuống đất và đoạt lấy súng từ
bàn tay yếu dần của lão.

Lee ôm mạng sườn. Vạt áo hắn ẩm và ấm. Chỉ khâu đứt hết

khiến vết thương hở hoác, máu tuôn chảy không thể ngăn kịp.
Hắn nghiến răng chửi rủa, đoạn chĩa khẩu súng vào mặt lão Josef:

- Ông không mang tiền đi được (lão định định lên nhưng Lee

lắc đầu, giương súng lên). Ông định lấy luôn chứ gì?

- Cái gì? Tiền này ư?

- Tất nhiên. Còn tiền nào nữa?

Hết nhìn tiền, lão lại nhìn Lee, đoạn lắc đầu.

- Tôi nói trúng tim đen chứ gì? Ông giữ làm vốn riêng, không hề

có ý trả cho Marcel. Tôi biết ngay mà.

Lão cười khẩy, phủi quần áo:

- Thế cầm tiền rồi, tao biết đi đâu hả mày? Tám ngàn không

đủ cho tao làm lại từ đầu.

- Làm sao tôi biết. Thì cứ trốn đi là xong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.