Sau đó không tự giác cúi đầu ngắm nhìn bộ ngực của bản thân: " còn
chị, sau thời kì cho con bú ngực cùng quả quýt vàng kia cũng không sai
biệt lắm, áo sơmi dính vào ngực, chìa khóa nào cũng không chui được vào
trong áo a."
Lạc Táp: "..."
Đối với Chu Nghiên chuyện " trái quýt" cô đã không còn cảm xúc.
Ánh mắt bảo Chu Nghiên tránh ra, cô khởi động xe. Chu Nghiên lui
về phía sau vài bước, chợt lại thấy không đúng cho lắm: " chị nói này Lạc
Lạc, người đàn ông kia có phải có ý với em hay không ? cách đàn ông tán
gái bây giờ đều như thế này hay sao? Xe đắt như vậy, không sợ em lấy đi?"
Lạc Táp nhìn gương chiếu hậu, bắt đầu di chuyển xe: " loại xe này đều
có định vị tự động, anh ta lại đem thẻ cảnh sát của em chụp lại, em chạy
trốn thế nào?"
Xung quanh không còn chỗ đậu xe,Lạc Táp chỉ có thế đem xe dừng ở
chỗ xa hơn. Các cô muốn đi ăn buffet đồ tây, đi trễ sẽ không còn chỗ, Chu
Nghiên đi trước lên lầu lấy chỗ trước.
Lạc Táp thật vất vả mới tìm được chỗ dừng xe, đỗ xe xong cô đi đến
phòng trực ban tìm bảo an gửi chìa khóa.
Tới cửa phòng trực ban, cô đột nhiên nghĩ đến, đồ như vậy trực tiếp
ném ở phòng trực ban thích hợp sao?
Vạn nhất xảy ra chuyện gì ai sẽ chịu trách nhiệm?"
Cô thở dài một hơi, xoa bóp ấn đường, lần đầu tiên làm chuyện ngu
xuẩn như vậy, thật không có đầu óc.