ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 302

Tưởng Mộ Tranh ôm cô xoay hai vòng, bên tai Lạc Táp phiếm hồng.

Anh buông cô xuống, đưa tay xoa xoa gương mặt cô: "Có đau không?"

Hôm nay gió lớn.

Lạc Táp hất tay anh ra, đá anh một cái.

Người này thật là càng ngày càng được một tấc lại muốn tiến một

thước.

Tưởng Mộ Tranh nhẹ nhàng đẩy phía sau lưng cô: "Đi thôi, đi xử lý

các thủ tục xong là chúng ta có thể đi."

Lạc Táp xoa xoa gương mặt bị gió thổi hơi đau của mình.

Kỳ nghỉ kết thúc, giấy phép cũng đã lấy về tay, tất cả liền như một

giấc mộng dài, cảnh tượng chia sẻ niềm vui cùng người nhà mà lúc bé cô
luôn mong đợi cũng xuất hiện trong giấc mộng này.

Chẳng qua, anh không phải là người nhà của cô.

Tất cả thủ tục được xử lý xong, giấy phép thì phải đợi câu lạc bộ ra

nước ngoài xin thay.

Trở lại khách sạn, Lạc Táp bắt đầu thu thập hành lý, chuẩn bị dẹp

đường hồi phủ.

Cô vô tình nhìn ra ngoài cửa sổ, tầng mây đen càng ngày càng dày,

cảm giác như trời sắp mưa.

Hai giờ trước, khi cô nhảy xong lượt cuối cùng thì thời tiết còn khá ổn,

tầm nhìn rõ ràng, chỉ có gió hơi lớn một chút.

Hiện tại thì gió nhỏ, nhưng mây đen lại ầm ầm kéo tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.