ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 343

Phó Duyên Bác : " đây là Lạc Táp cho chúng ta một bậc thang đi

xuống đây, nếu cô ấy im hơi lặng tiếng đi qua khu Bình Cốc, sau đó sư phụ
tôi biết được, kết quả là gì chắc ông cũng hiểu. sư phụ tôi không bênh vực
người của mình, nhưng nếu có người bắt nạt con gái của ông ấy, ông ấy
cũng không dễ nói chuyện đâu."

Cục trưởng Dương liên tục bóp huyệt thái dương, vừa đau vừa nhức.

Phó Duyên Bác dừng lại một chút lại nói: "lại nói, Lạc Táp chỉ là một

cảnh sát giao thông bình thường, biểu hiện thường ngày của cô ấy như thế
nào mọi người đều nhìn thấy, một người cố gắng làm việc như vậy lại
không được trong cục coi trọng, bị người ta yêu cầu điều đi liền lập tức bị
điều đi, làm như vậy sẽ làm lạnh tâm những người có bối cảnh gia đình
bình thường đang nghiêm túc công tác , bởi vì không biết khi nào sẽ đến
lượt mình sẽ bỗng nhiên một ngày bị một người mới vào đẩy ra một cách
vô lí như vậy."

Cục trưởng Dương thở dài, Lạc Táp nói rất đúng, nếu đây là vì cương

vị yêu cầu công việc, cô sẽ vui vẻ nhận lấy, chính là nếu bởi vì cho người
khác thế vào chỗ của họ mà bọn họ bị điều đi nơi khác, là ai cũng sẽ đều
không cam tâm.

Phó Duyên Bác đưa tay đem túi hồ sơ lấy lại đây, không hỏi ý kiến

Cục trưởng Dương, cũng không mở ra xem, mà trực tiếp xé ra.

Tiếp tục xé thêm vài lần.

Túi hồ sơ đã bị xé nát.

Cục trưởng Dương khiếp sợ nhìn, nghĩ nghĩ lại đây cũng là cách giải

quyết tốt nhất.

Lệnh điều động bị xé, chỉ có thể không nể mặt người nào đó bên văn

phòng thành phố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.