Lạc Táp kinh ngạc: "Anh muốn cùng chúng tôi ra đường phát truyền
đơn, làm tuyên truyền sao?"
Phó Duyên Bác: "Ừ, vốn là trong Cục đã sắp xếp việc này, trước đó
tính là để Cục trưởng Dương đi tuyên truyền cùng các đồng chí trong đại
đội của cô, nhưng mấy ngày tới ông ấy đều có lịch họp, công việc này liền
do tôi đảm nhận."
Đây là công việc đã có an bài, hơn nữa trước kia cũng sẽ thường
xuyên có lãnh đạo tham gia vào mấy hoạt động tuyên truyền, theo chân bọn
họ cùng đến các ngõ ngách làm tuyên truyền, tất nhiên Lạc Táp cũng sẽ
không nghĩ gì nhiều.
Còn tại sao lại cố tình chọn đại đội 2, có lẽ Cục trưởng Dương muốn
mượn điều này để an ủi một chút, biểu đạt sự xin lỗi vì lệnh điều động
trước đó.
Chẳng qua mấy thứ này, cô đã không còn để ở trong lòng nữa rồi.
Nghĩ đến cuối tuần Phó Duyên Bác sẽ theo chân bọn họ cùng đi tuyên
truyền, Lạc Táp cười nói: "Nếu mấy đồng nghiệp nữ của chúng ta biết cuối
tuần anh đến đây, chắc chắn họ sẽ nối tiếp nhau xin được ra đường làm
tuyên truyền."
Sau khi thân quen hơn với anh, cô cũng bắt đầu nói đùa mấy câu.
Ngoại trừ Chu Nghiên, anh ta là người thứ hai cô có thể trò chuyện tán
gẫu thoải mái.
Có thể là bởi vì ba, vô hình trung cô có một loại cảm giác thân thiết
như người nhà đối với anh.
Phó Duyên Bác cười: "Cô lại dám lấy lãnh đạo ra trêu đùa hả, không
sợ sẽ bị tôi cố ý làm khó dễ trong công tác sao?"