ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 400

Cơ bản là ba bay tới bay lui khắp nơi, thật lâu mới về nhà, có khi

không mang chìa khóa trên người.

Phùng Khiếu Vịnh cười: "Đúng là không mang theo."

Lạc Táp tìm chìa khóa của mình đưa cho ba: "Có thể con sẽ về rất

muộn chút, ba phải dậy mở cửa cho con đấy."

Phùng Khiếu Vịnh: "Con chưa về ba cũng không ngủ được, có mệt thì

cũng nằm nghỉ một chút thôi."

Phó Duyên Bác lái xe lại đây, Lạc Táp vẫy vẫy tay với ba, Phùng

Khiếu Vịnh cũng lên xe của ông, hai chiếc xe chậm rãi ra khỏi khu chung
cư.

Trên đường, Phó Duyên Bác chủ động nói chuyện, hỏi cô khi nào sẽ đi

nhảy dù nữa.

Lạc Táp: "Mấy tháng này sẽ không đi nhảy dù, thời tiết lạnh, mặc

quần áo dày nên không tiện, đợi mùa xuân lại đi."

Phó Duyên Bác gật đầu: "Nếu đi thì gọi tôi đi cùng, xung quanh tôi

không có ai chơi nhảy dù, đi một mình cũng không thú vị."

Lạc Táp nói được.

Sau đó hai người lại nói tới chuyện công việc, Phó Duyên Bác hỏi cô:

"Khi nào thì đội cô bắt đầu tuyên truyền cho chiến dịch nhường đường đi
bộ?"

Lạc Táp: "Thứ 7 và chủ nhật tuần sau."

Phó Duyên Bác thông báo trước cho cô: "Đến lúc đó tôi cũng sẽ tham

gia."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.