ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 402

Giọng điệu ôn hòa, mang theo chút cưng chiều ôn nhu.

Lạc Táp: "Anh dám làm, tôi sẽ kể với ba tôi hừ!."(҂ 'з' )

Phó Duyên Bác bật cười, hiếm hoi lắm mới nhìn thấy được lúc cô

không nói lý giống như một đứa trẻ.

Thỉnh thoảng anh ta lại nghiêng đầu qua nhìn cô, nhưng sợ bị cô phát

hiện nên nháy mắt lại quay về nhìn con đường ở phía trước.

Tình cảm là thứ gì đó rất lạ.

Trái tim rung động là chuyện diễn ra chỉ trong nháy mắt.

Mới vừa đi vào rạp chiếu phim thì điện thoại của Lạc Táp rung lên, cô

tưởng ba dặn dò cô chuyện gì, không ngờ rằng là Tưởng Mộ Tranh, khi
nhìn thấy tên anh, bỗng nhiên trong lòng có cảm giác không giải thích
được.

Ấn mở tin nhắn, anh hỏi: [ Không ở nhà?]

Lạc Táp:[ Ừ, đang xem phim ở rạp chiếu phim]

Tưởng Mộ Tranh: [Rạp chiếu phim nào? Sau khi kết thúc anh tới đón

em.]

Lạc Táp cũng coi như hiểu biết anh một chút, nếu không nói cho anh

nghe thì không chừng sau khi anh định vị được sẽ trực tiếp tới đây tìm cô,
đành nói thật: [Không cần đâu, tôi xem cùng Phó Duyên Bác, anh ấy sẽ đưa
tôi về.]

Thật lâu sau khi tin nhắn gửi đi, Tưởng Mộ Tranh mới trả lời lại:[ đã

biết, vậy không quấy rầy em nữa.]

---

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.