ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 462

Khoảnh khắc anh mở cửa sổ xe ra, vị cảnh sát giao thông nhíu chặt

mày, đây là uống đến bao nhiêu rượu? Nhưng nhìn người trong xe lại cảm
thấy quen, nhưng nhất thời nhớ không nổi đã gặp qua ở đâu.

Vị cảnh sát giao thông giơ tay chào, sau đó cũng không nói nhiều, đưa

thẳng máy đo nồng độ cồn cho anh: "Xin phối hợp."

Tưởng Mộ Tranh cầm máy đo nồng độ cồn, không đặt ở trong miệng

mà nhỏ giọng nói với vị cảnh sát giao thông: "Đồng chí, tôi không uống
rượu, là đổ rượu lên người, ngại quá, lại thêm phiền toái cho các anh, hiện
tại tôi thổi ngay đây."

Sau khi thổi xong, thật đúng là không có bất kỳ hàm lượng cồn nào.

Vị cảnh sát giao thông nhìn anh bằng ánh mắt buồn bực,đầu năm nay

a, thật là có người ăn no rửng mỡ đến như vậy? đổ rượu lên trên người để
được thổi cái máy đo nồng độ cồn này?

Tưởng Mộ Tranh nhìn ra sự khó hiểu của anh ta, hất cằm về phía Lạc

Táp, giải thích: "Tôi và đồng nghiệp Lạc Táp của các anh cãi vã chút
chuyện nhỏ, mấy ngày nay cô ấy đi sớm về muộn, tôi không gặp được cô
ấy nên muốn tranh thủ cơ hội này để nói vài câu. Đồng chí cảnh sát, chúng
ta đều là đàn ông, chắc anh cũng hiểu tâm tình của tôi, cho nên làm phiền
anh châm chước một chút."

Nói rồi Tưởng Mộ Tranh đưa thẻ căn cước của mình qua cho vị cảnh

sát giao thông: "Đây là thẻ căn cước của tôi."

Để chứng minh bản thân không phải người đi gây sự.

Sau khi vị cảnh sát giao thông xem xét xong thì không nói chuyện

nữa, thông tin đều là thật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.