ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 464

Dưới đáy lòng cô khẽ hít thở một hơi, giãy giụa một lúc, sau đó vẫn

đưa máy đo nồng độ cồn qua cho anh.

Tưởng Mộ Tranh ngừng vài giây mới nhận lấy, vẫn luôn nhìn cô: "Lạc

Lạc, anh không uống rượu, chỉ là đổ chút rượu lên trên người thôi."

Lạc Táp: "..."

Khuôn mặt cô đầy kinh ngạc, rồi sau đó là tức giận, đồng thời lúc này

lo lắng trong lòng cô cũng tan đi, các loại cảm xúc phức tạp trộn lẫn ở bên
nhau.

Nếu không phải là đang làm việc, cô thật sự muốn tiến lên đá cho anh

mấy cái.

Tưởng Mộ Tranh phát giác ra đáy mắt cô hiện lên tức giận, anh vội

giải thích: "Lạc Lạc, không phải anh tới phá đâu, mấy ngày nay em đều
bận, buổi tối về nhà rất muộn, anh sợ gọi điện thoại thì sẽ làm phiền em
nghỉ ngơi nên mới đến chỗ này, anh chỉ muốn nói mấy câu với em thôi, nói
xong anh sẽ đi luôn."

Lạc Táp không cắt lời anh, cũng đứng lại kiên nhẫn lắng nghe.

Tưởng Mộ Tranh nhìn cô, giọng trầm thấp thong thả: "Mấy ngày trước

không phải là anh chơi trò lạt mềm buộc chặt, càng không phải là nhất thời
tâm huyết dâng trào cố ý trêu chọc em, anh thật sự hiểu lầm em và Phó
Duyên Bác ở bên nhau, sợ làm phiền đến em nên mới cố tình duy trì
khoảng cách."

"Lạc Lạc, chúng ta đừng náo loạn nữa được không? Anh không muốn

em cả ngày không vui."

Anh tiếp tục: "Đúng rồi, về sau khi em kiểm tra lái xe say rượu, anh

cũng sẽ ở bên cạnh em, anh sẽ dừng xe ở xa một chút, không làm ảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.