ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 610

kỳ ưu tú rồi."

Lạc Táp giống như đứa nhỏ, khom lưng tựa lên cửa sổ xe, nhìn ba cô:

"Ưu tú như ba vậy đó."

Phùng Khiếu Vịnh cười: "Ngày nào đó dẫn tới cho ba gặp mặt."

Lạc Táp gật đầu: "Vâng, chờ anh ấy đi công tác về đã."

Phùng Khiếu Vịnh gạt gạt cái mũi cô: "Biết lúc này tâm trạng của ba

là gì không?"

Sau đó lại tự hỏi tự đáp: "Giống như ăn dưa chua muối lâu ngày vậy."

Tâm tình tốt, nhưng hương vị thì đặc biệt chua.

Lạc Táp cầm ba bàn tay to thô ráp của ba lên xoa nắn, biết ba cô vừa

vui vẻ lại mất mát. Sau khi trầm mặc vài giây, cô ngước mắt nói: "Sau này
con bắt anh ấy làm mì bò kho cho ba ăn, hương vị rất ngon, con ăn qua một
lần rồi."

Phùng Khiếu Vịnh cười nói được.

Ông khẽ hất cằm: "Nhanh vào trong đi, buổi tối về nhà lại tâm sự thêm

với ba về cậu ta."

Lạc Táp còn nghĩ tới chuyện tối nay ba cô mời Phó Duyên Bác đến:

"Ba, tối nay đừng mời Phó Duyên Bác đến nhà của chúng ta được không?
Nếu như bạn trai con biết được thì anh ấy lại không vui, anh ấy biết Phó
Duyên Bác."

Phùng Khiếu Vịnh thành thật: "Trước đó ba thực sự có ý tác hợp con

với Phó Duyên Bác, nhưng nếu như con đã có bạn trai thì ba cũng không
làm mai lung tung nữa, cũng sẽ nói rõ ràng với Phó Duyên Bác. Nhưng tối
nay vẫn muốn để cậu ta lại đây, ba bàn chuyện vụ án với cậu ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.