Tưởng Mộ Tranh: " biết a, anh nấu mì ăn liền cho em."
Lạc Táp: "...."
Tưởng Mộ Tranh: " sẽ không để em phải ăn mấy món không dinh
dưỡng kia đâu." Anh nói: " để đầu bếp nhà Tứ ca nếu thêm chút, anh đi qua
lấy vài món, chúng ta về nhà ăn."
Lạc Táp: " ba em ở nhà."
Tưởng Mộ Tranh nhìn cô, nhất thời im lặng.
Bọn họ mới bên nhau được hai ngày, hiện tại mà gặp người lớn trong
nhà thì sớm quá, nghĩ nghĩ: " nếu không em về nhà trước, anh gọi cho chú
Phùng, giả bộ không biết ông ấy đang ở nhà, liền coi như không biết gì tìm
ông ấy nói chuyện."
Chủ ý này thật sự không tồi nha, Lạc Táp tò mò chính là: " anh có
chuyện gì nói chuyện với ba em?"
Một người là thương nhân, một người là cảnh sát có đề tài chung gì
nha? Tưởng Mộ Tranh chọc cô: " nói chú Phùng tìm giúp anh đối tượng."
Lạc Táp: "..."
Trợn mắt nhìn anh một cái.
Có điều nghĩ tới Phó Duyên Bác cũng sẽ tới, liền thông báo với anh
một câu: "ba em mời Phó Duyên Bác tới nhà ăn cơm, nói là có công việc
muốn thương lượng."
Tưởng Mộ Tranh vừa nghe thấy là có Phó Duyên Bác tới lập tức nhíu
mày: " anh ta muốn tới nhà em?"