ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 637

Lạc Táp ngủ thẳng tới lúc tự tỉnh, chuông báo điện thoại không vang

nên cô cho rằng còn chưa tới 6 giờ 30. Mở mắt ra nhìn qua bên cạnh, trống
trơn không người.

Lại nhìn qua điện thoại, đã sắp 7 rưỡi rồi.

Sau nửa giây trợn mắt nhìn, cô bật dậy ngay lập tức.

Xong rồi, bị muộn rồi.

Cô vội vọt vào phòng tắm bắt đầu rửa mặt, không kịp trang điểm, chỉ

chải tóc lại, thay quần áo, rồi vội vàng ra phòng khách.

Đúng lúc Tưởng Mộ Tranh đi ra khỏi phòng chứa quần áo, anh đang

cài khuy áo sơmi: "Ngủ đủ rồi hả?"

Lạc Táp: "Anh tắt chuông báo thức của em?"

"Ừ, muốn để cho em ngủ nhiều thêm một lát, không cần phải gấp gáp,

từ chỗ anh đến đơn vị em chưa tới 10 phút, sẽ không đến muộn đâu."
Tưởng Mộ Tranh nhìn đồng hồ: "Nhưng không kịp đi ăn sáng, lát nữa sẽ
mua gì đó cho em đến đơn vị ăn."

Lạc Táp cầm lấy túi xách: "Có ăn sáng hay không cũng không quan

trọng, đi làm muộn mới là vấn đề. Đội trưởng của bọn em quy định nhóm
nào có một người đến trễ thì cả nhóm đó đều sẽ bị trừ điểm. Em bị trừ cũng
không sao nhưng không muốn liên lụy đến những người khác."

Tưởng Mộ Tranh mặc áo khoác vào, đi tới ôm cô: "Lần sau 7 giờ sẽ

gọi em rời giường."

Lấy mặt cọ lên mặt cô, lành lạnh, cực kỳ mềm mại và mịn màng: "Vẫn

thích mặt mộc của em hơn." Nói xong lại hôn lên.

Lạc Táp đẩy anh: "Đi thôi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.