ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 654

Sau này đối với mẹ thì cứ coi như là một người thân đi, trên mặt thể

diện không có vấn đề gì là được, cô sẽ không mong chờ gì thêm.

Đã nhiều năm như vậy, thật sự quá mệt mỏi rồi.

Tưởng Mộ Tranh còn đang thúc giục cô nghe điện thoại, Lạc Táp nhận

cuộc gọi: "Alo."

Chính cô cũng nghe ra sự lạnh nhạt trong giọng nói của mình.

Du Ngọc thở phào nhẹ nhõm, mặc kệ thái độ Lạc Táp như thế nào, chỉ

cần nhận điện thoại là tốt rồi, bà nhẹ giọng hỏi: "Lạc Lạc, có đang bận
không?"

Lạc Táp nhàn nhạt nói: "Có chuyện gì vậy?"

Du Ngọc: "Mẹ nhớ rõ tối thứ 3 con tan làm bình thường, đúng

không?"

" vâng."

"Mẹ biết con và tiểu Ngũ yêu nhau, thì cao hứng cả buổi trưa đâu,

muốn nói cho ba con nghe nhưng điện thoại của ông ấy không kết nối
được, chờ đến tối mẹ lại gọi điện thoại cho ông ấy."

"Không cần đâu, ba biết rồi, con nói với ba lâu rồi."

Du Ngọc sửng sốt, chua xót trong tim lan ra khắp người.

Bình phục cảm xúc, bà lại nói: "Lạc Lạc, tối thứ 3 con với tiểu Ngũ

cùng tới đây, chúng ta cùng ăn một bữa cơm được không?"

Lạc Táp: "Chắc Tưởng Mộ Tranh không có thời gian đâu."

Cô không muốn đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.