ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 669

Hôn đến khó xa khó rời.

Không còn áo khoác vướng víu, Tưởng Mộ Tranh bế cô lên, anh

nghiêng đầu, hé môi: "Khi anh ôm em thì hãy phối hợp một chút đi."

Lạc Táp chớp chớp mắt: "Phối hợp kiểu gì?"

Cô đã ôm cổ anh rồi mà.

"Chân." Tưởng Mộ Tranh ngầm ra hiệu cho cô.

Lạc Táp: "??"

Tưởng Mộ Tranh: "..."

Sau đó anh cười: "Em cố ý đúng không?"

Lúc này Lạc Táp mới hiểu ra, mỗi lần anh ôm cô thì hai chân cô đều

duỗi thẳng tắp, suýt chút nữa còn chạm tới mặt đất.

Ý anh là muốn cô quàng chân lên eo anh?

Khi cô còn đang do dự, Tưởng Mộ Tranh đã đặt cô ngồi lên quầy bar

bên cạnh tủ rượu, anh bắt lấy cẳng chân cô vòng qua eo mình.

Tư thế này quá xấu hổ.

Lạc Táp liếc mắt nhìn về nơi khác, bên tai đỏ ửng.

Độ cao của quầy bar vừa khớp để có thể leo lên eo anh, Tưởng Mộ

Tranh gọi cô: "Lạc Lạc."

"Hở?" Cô ngẩng đầu.

Trước mắt cô tối sầm, ánh sáng bị anh che khuất, hai bờ môi chạm vào

nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.