ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 671

Lúc trước cái chìa khóa xe kia chính là trượt xuống nơi này nên sau đó

mới xuất hiện nhiều chuyện hiểu lầm như vậy.

Sau này, anh thường nghĩ rằng nếu khi ấy anh không lên cơn rảnh mà

đưa chìa khóa xe cho cô, liệu họ có phải chỉ là hai người xa lạ trong cuộc
đời này?

Tuy Lạc Táp không phải người từng trải, nhưng cũng không phải hoàn

toàn không biết gì về chuyện này.

Anh phải cố nhẫn nhịn tới mức nào, mới có thể thật cẩn thận đến như

vậy.

Cô cúi đầu, dùng cằm khẽ cọ lên đỉnh đầu anh.

Tưởng Mộ Tranh giống như được sự cho phép, bắt đầu hôn lên cực kì

nhẹ nhàng như sợ làm đau cô.

Mười mấy phút sau, anh vẫn còn đang hôn, Lạc Táp thì đã bị anh trêu

chọc khiến cả người khô nóng, nhưng đột nhiên bụng dưới có cảm giác kéo
xuống, sợ là dì cả tới thăm cô rồi sẽ dơ quần áo.

Cô mò theo áo sơ mi khều khều phía sau lưng anh: "Tưởng Mộ

Tranh."

"Làm sao vậy?" Tưởng Mộ Tranh ngẩng đầu, vẻ mặt cực kỳ thỏa mãn.

Lạc Táp: "Em muốn đi toilet."

Lúc này Tưởng Mộ Tranh mới nhớ tới hình như dì cả của cô sắp ghé

thăm. Anh vội ôm cô xuống dưới, sửa sang lại quần áo cho cô rồi hỏi:
"Bụng có đau không?"

Lạc Táp lắc đầu: "Chỉ hơi trướng thôi, còn lại vẫn ổn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.