ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 719

Tưởng Mộ Tranh cười: "Coi như đón dâu đi."

Lạc Táp: "..."

Dở khóc dở cười.

Rốt cuộc Tưởng Mộ Tranh cũng nhìn thấy được ý cười nơi khóe

miệng cô. Anh thò lại gần hôn hôn lên: "Có phải cảm thấy rất thú vị không?
Đêm nay anh sẽ rước em về nhà như đón vợ về vậy đó."

Lạc Táp: "..."

Tâm trạng khó chịu tốt hơn nhiều, cô chủ động hôn lại anh một cái.

Tưởng Mộ Tranh cảm thấy đây là một thời cơ tốt, vội giả vờ bất đắc dĩ

mà nói: "Thật ra mấy ngày nay tâm trạng của anh cũng không tốt, sắp bị mẹ
anh làm phiền muốn chết rồi."

Lạc Táp hỏi: "Dì làm sao vậy?"

Tưởng Mộ Tranh thở dài: "Trước đây bà vẫn luôn cảm thấy anh rất

ngu dốt trong chuyện tình cảm, sợ anh không tìm được vợ. Từ khi biết anh
và em ở bên nhau thì mỗi ngày bà đều dặn dò anh phải đưa sổ hộ khẩu cho
em."

Nói rồi, anh thuận tay lấy sổ hộ khẩu đã chuẩn bị từ lâu trong ngăn

chứa đồ ra, đưa cho cô: "Em nhận đi thôi, không thì mẹ anh lại muốn ăn
không ngon ngủ không yên. Quan tâm đến sức khỏe thể xác và tinh thần
của người già là trách nhiệm mỗi người. Ai cũng có trách nhiệm hết, đặc
biệt là các đồng chí cảnh sát như em, lại càng phải có tình yêu cùng sự
đồng tình này."

Lạc Táp: "..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.