ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 752

"Anh không sao, không cần bật đèn đâu, chói mắt."

Chỉ một lát sau Tưởng Mộ Tranh đã bò lên từ phía dưới giường.

Sau khi Tưởng Mộ Tranh lên giường thì ôm cô vào trong lòng: "Lần

tới đừng dùng sức như vậy, nếu như đá hỏng rồi thì em đừng có khóc đấy?"

Lạc Táp: "Đá trúng chỗ nào rồi?"

Tưởng Mộ Tranh cầm tay cô đặt vào nơi nào đó, Lạc Táp đụng đến,

rất cứng.

Bên tai cô đỏ lên, tính rút tay về, Tưởng Mộ Tranh không cho, anh nói

năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Bị em dọa sợ rồi, trấn an nó đi nào."

Tưởng Mộ Tranh bắt đầu hôn cô, hỏi: "Em sắp hết rồi nhỉ?"

"Ừ." Hôm nay gần như đã không còn.

"Lễ Giáng Sinh, có thể chứ?"

Lạc Táp không lên tiếng.

Tưởng Mộ Tranh coi như cô ngầm đồng ý, dùng sức mút lấy môi cô.

Bàn tay cô đặt ở nơi nào đó muốn rút lại nhưng anh không cho. Bỗng nhiên
anh nói một câu: "Sau ngày mai là đêm Bình An."

Lạc Táp: "..."

---

Tác giả có lời muốn nói:

kịch nhỏ:

Chuyện kể trước giờ ngủ ~

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.