ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 769

Giáng Sinh, tuy không có giá trị lắm, nhưng chúng đều là ký ức thời thơ ấu
của cô.

Đầu tiên cô tìm hai lọ thủy tinh, hứng nước rồi cắm hoa hồng với bó

hoa baby vào từng lọ.

Thật ra đóa hoa hồng anh tặng cho cô khi từ Malaysia về lúc trước đã

khô héo từ lâu, nhưng hoa trong lọ vẫn luôn tươi tắn mỗi ngày. Cô biết là vì
cứ cách mấy ngày, anh sẽ mua một đóa mới để thay vào.

Tưởng Mộ Tranh tự nấu mì cho cô, hỏi cô muốn ăn mì gói vị gì.

Lạc Táp: "Cà chua thịt bò đi."

Sau khi cắm hoa xong, Lạc Táp hỏi anh: "Gần đây mỗi ngày anh đều

đưa em đi làm và đón em về, không bận việc công ty à?"

Tưởng Mộ Tranh: "Cuối năm không bận gì nhưng sang năm sau thì sẽ

bận, đến lúc đó có thể sẽ phải đi qua vùng Trung Đông một thời gian,
nhưng chắc là sẽ không lâu lắm đâu."

Lạc Táp gật gật đầu, sau đó cũng không còn gì muốn nói nên đứng ở

bên cạnh xem anh nấu mì.

Trước kia, thời điểm này khi cô về đến nhà thì trong nhà đều tối đen

như mực, một mình cô cũng lười làm gì để ăn, tắm xong liền bò lên giường
đi ngủ. Đôi khi cô còn gặp ác mộng, sau khi tỉnh lại thì cả người đầy mồ
hôi lạnh, sợ tới mức không ngủ thêm được nữa. Chỉ có thể mở đèn ngủ
trong phòng lên mới dám nhắm mắt lại.

Hiện tại cô không bao giờ phải trải qua những ngày tháng như vậy nữa

rồi.

"Nghĩ cái gì đấy?" Tưởng Mộ Tranh liếc nhìn cô một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.