ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 779

Tưởng Mộ Tranh vẫn luôn ôm cô làm thật lâu, hiện tại cũng kiệt sức,

hai người cùng ngã xuống giường lớn. Anh cọ cọ lên mặt cô: "Có mệt
không?"

Lạc Táp mệt đến chẳng còn sức để gật đầu, nhắm hai mắt, trong đầu

trống rỗng.

Tưởng Mộ Tranh thở ra một chút, sau đó kéo chăn lên, hôn lên trán

cô: "Ngủ đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.