ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 959

Bác sĩ kia mới vừa tốt nghiệp năm nay, dáng vẻ rất điềm tĩnh.

Tưởng Mộ Tranh: "Nào còn phải theo đuổi, cô bé kia vốn đã cực kỳ

sùng bái cậu ta rồi."

Lạc Táp nói: "Cũng rất có tướng phu thê với Trình Diệc."

Tưởng Mộ Tranh cất máy sấy, ôm cô vào trong lòng: "Hôm nào Trình

Diệc xuất viện, bắt cậu ta mời chúng ta ăn cơm ,nếu không phải nhờ việc
này của anh khiến cậu ta nằm viện tĩnh dưỡng mấy ngày thì làm sao có cơ
hội gặp được cô bác sĩ kia cơ chứ."

"Mời một bữa cũng không được, ít nhất phải mời một 1 tháng."

Tưởng Mộ Tranh cười: "Sao em còn ác hơn anh thế này."

Anh cúi đầu hôn lên môi cô: "Hôm nay con có động không?"

"Có động vài cái."

"Anh sờ bụng em chút."

"Chỉ cho phép sờ bụng."

"Chắc chắn anh chỉ sờ bụng, anh là cái loại người háo sắc như vậy

sao?"

"Háo sắc hay không trong lòng anh tự biết."

Hai phút sau.

"Tưởng Mộ Tranh, anh làm gì đấy!" Lạc Táp đạp anh một cái.

Tay anh lần theo bụng nhỏ đi thẳng xuống phía dưới, đặt ở chỗ giữa

hai chân cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.