ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 965

Anh hôn lên cổ cô, nói ở sau tai cô: "Đừng tưởng rằng em có bùa hộ

mệnh thì anh không dám làm gì em, lát nữa chắc chắn sẽ khiến em xin tha."

"Anh dám!"

Vài giây sau, Lạc Táp thét lên một tiếng 'A!' chói tai.

Tốc độ của anh quá nhanh, tay từ trước ngực đưa thẳng tới giữa hai

chân.

Tưởng Mộ Tranh nhẹ nhàng xoa lên nơi mềm mại kia, anh nói: "Khi

anh ở trên biển sắp bị lạnh chết thì rất nhớ nơi này của em, chỗ này rất ấm."

Lạc Táp: "... lưu manh."

Chính hô hấp của anh cũng trở nên gấp gáp, giọng khàn khàn: "Em

cũng nhớ anh đúng không?"

Lạc Táp không lên tiếng.

Anh cười, nói: "Tay của anh ướt rồi này."

Lạc Táp trở tay đập anh hai cái.

Cơ thể Tưởng Mộ Tranh có phản ứng, lật người cô lại ở trong chăn,

đối mặt với cô, hôn lên môi cô. Lạc Táp thuận thế ôm lấy cổ anh.

Lưỡi Tưởng Mộ Tranh đưa vào trong miệng cô, anh đang gấp đến

mức muốn chết.

Mấy ngày nay cơ thể anh chưa khôi phục, cảm xúc của cô thì cũng

không quá ổn định, rốt cuộc là nghẹn mãi cho tới hôm nay.

"Em muốn không?" Anh dùng đầu lưỡi cuốn lấy môi cô.

"Ừm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.