ĐƯỜNG MỘT CHIỀU, NGƯỢC LỐI YÊU NHAU - Trang 966

Lạc Táp bị anh khiêu khích cũng chịu không nổi.

Tưởng Mộ Tranh không dám dùng sức nhiều, thật cẩn thận tiến vào.

Cuối cùng khi được ở trong cơ thể cô, anh mới cảm giác bản thân đã

sống lại.

Sự ấm áp của cô, sự ẩm ướt của cô, đều là khao khát của anh...

Bởi vì bụng Lạc Táp càng lúc càng lớn nên gần như lần nào Tưởng

Mộ Tranh cũng không được thỏa mãn. Cố gắng kiềm chế kiêng cử, nhưng
lâu lâu được ăn chút thịt thì cũng có thể nhịn qua vài ngày.

Tưởng Mộ Tranh thật sự trải qua cuộc sống sáng đi chiều về. Rất

nhiều việc trong công ty đều do Du Ngọc xử lý thay anh, Du Ngọc xử lý
không được, Tứ ca cũng sẽ hỗ trợ.

Nhiệm vụ quan trọng nhất mỗi ngày chính là đón đưa Lạc Táp, dỗ cho

Lạc Táp vui vẻ.

Có hôm khi Lạc Táp tan làm ngồi vào trên xe, Tưởng Mộ Tranh đang

nghịch một cái máy chụp hình.

"Mới vừa mua à?" Lạc Táp hỏi.

"Không phải, anh nhảy từ nhà cháu trai lớn đấy."

Lạc Táp: "... Hai người đánh nhau tranh giành đồ từ nhỏ tới lớn, đến

giờ vẫn còn đánh hả?"

Tưởng Mộ Tranh: "Hiện tại chỉ có anh đánh nó chứ nó nào dám đánh

anh. Anh là chú của nó, đánh anh chính là không tôn trọng trưởng bối ."

Lạc Táp: "Vậy anh cũng không biết thương yêu con trẻ à."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.