DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 1003

Mạn Duẫn ngáp một cái, Tịch Mân Sầm nằm cạnh liền nhanh chóng mở

mắt, đôi mắt đen thâm thúy không hề vướng một chút mờ mịt khi vừa tỉnh
ngủ.

“Đói bụng à?” Tịch Mân Sầm ngồi dậy, lấy ngoại bào đầu giường mặc

vào.

Ngủ được no mắt, Mạn Duẫn cảm thấy vô cùng thần thanh khí sảng.

“Chưa đói.” Mạn Duẫn ngồi dậy mang giày vào, ngái ngủ duỗi lưng,

trong lòng vui sướng vô cùng.

Phòng của Chu Phi Chu Dương ngay cách vách. Mạn Duẫn và Tịch Mân

Sầm vừa tỉnh lại đầu tiên là sang đó gõ cửa. Sau một lúc lâu, Chu Dương
mắt mông lung vì buồn ngủ đẩy cửa ra, “Vương gia, tiểu Quận chúa, sớm
như vậy mà các ngươi đã tỉnh rồi à?”

Sớm? Mặt trời lặn đằng Tây rồi nha. Xem ra con sâu gây mê của Chu

Dương còn chưa có thanh tỉnh.

“Ta cùng Phụ Vương ra ngoài đi dạo.” Vốn muốn mang Chu Dương

theo, nhưng nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi rã rời của hắn thì Mạn Duẫn lập tức
sửa lời: “Ngươi tiếp tục ngủ đi, bảo Chu Phi cũng nghỉ ngơi cho tốt.”

Chu Dương còn trong trạng thái nửa mê nửa tỉnh, cũng không biết có

nghe rõ hay không, gật đầu cái rụp. Đến lúc con sâu gây mê bị đá tỉnh thì
mở trừng hai mắt, “Tiểu Quận chúa, thuộc hạ tỉnh rồi. Ngài xem, thuộc hạ
tinh thần hăng hái lắm nha.” Chu Dương thần thái sáng láng chớp chớp mắt,
so với cái tên vừa nãy mí mắt đều mở không ra có thể nói là hai người.

Mạn Duẫn thật muốn ngửa mặt lên trời thở dài. Vì sao huynh đệ mặt

mũi giống nhau như đúc mà tính tình lại khác biệt lớn như vậy.

“Bảo các ngươi hỏi thăm tin tức, thế nào rồi?” Tịch Mân Sầm hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.