DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 120

Chu Dương đem tranh chữ trong tay, tùy ý ném cho chưởng quỹ, "Nhớ

treo lên nơi dễ thấy."

Cục tức này, cuối cùng cũng trả xong.

Thấy chủ tớ Tịch Khánh Lân còn đứng ở nơi đó, mắt Tịch Mân Sầm

lạnh lùng thoáng nhìn qua, không nói gì. Ôm Mạn Duẫn, vòng qua hắn, ra
khỏi Phong Nhã lâu.

Tịch Khánh Lân vỗ trán, hoàng đệ thật sự đang tức giận! Ngay cả hoàng

huynh cũng làm như không thấy.

Tỉ mỉ ngắm nhìn đứa trẻ trong ngực hoàng đệ, mày cong mắt sáng, môi

hồng răng trắng, so với đám nhóc tì trong cung của mình thật sự đáng yêu
hơn rất nhiều. Đặc biệt là bài thơ hôm nay, càng thêm đặc sắc tuyệt luân.
Nếu nói như là mới học được, tuyệt đối là chuyện không thể.

Đứa nhỏ này, thú vị thật!

"Gia, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta hồi cung dùng bữa thôi."

Lý công công lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của hoàng thượng. Thầm nói, cho
dù có nhìn nữa, đó cũng là đứa bé của Cửu vương gia. Cho dù có nhìn đến
lòi mắt ra cũng không thể biến đứa nhỏ thành của ngài đâu a!

Có rãnh rỗi ở chỗ này ngắm Tiểu Quận Chúa, còn không bằng về nhà

dạy dỗ con mình thật tốt, tốt nhất dạy ra một đứa bé có thể sánh ngang cùng
Tiểu Quận Chúa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.