Đặc biệt là trong phủ của hắn lại không có phi tử, chỉ cần có thể gả vào
vương phủ, vị trí Sầm vương phi liền được một cách dễ dàng. Như vậy một
nam nhân hấp dẫn lại quyền thế như vậy, sao có thể không làm cho người
điên cuồng.
Bắt được khe hở, có mấy nhóm tiểu thư tới đây mời rượu. Nhưng Tịch
Mân Sầm chỉ lo gắp thức ăn cho đứa bé ở trong ngực, hoàn toàn không hề
liếc mắt qua bất kỳ nữ nhân nào, làm cho nhóm mỹ nhân mất hứng mà về.
"Xem đi, nhóm thứ ba rồi, Cửu vương gia vẫn còn xa cách. Trừ Doãn Tỷ
Tỷ xinh đẹp, có thể đánh động Cửu vương gia ra, ta thấy ai cũng không vào
được trong mắt của Cửu vương gia." Phùng Mạn Mạn khoác ở bên cạnh
một mỹ nhân, tiếng cười duyên không ngừng.
"Cửu vương gia uy vũ bất phàm, ta nơi nào xứng với?" Tựa hồ đang xấu
hổ, Doãn Linh Chỉ bác bỏ nói, nhưng trên mặt lại hiện lên sự tự tin hơn
người, đã sớm đem đám tiểu thư bên cạnh không coi ra gì.
"Người nào không biết thiên kim của Doãn Thái Úy, là mỹ nhân nổi
danh nhất ở Hoàng Đô? Thuở nhỏ cùng Cửu vương gia lập thành hôn ước,
mặc dù chậm chạp không có gả vào vương phủ, nhưng vị trí Sầm vương
phi, tóm lại là của tỷ tỷ. Nếu ngay cả Doãn Tỷ Tỷ cũng không xứng với
Cửu vương gia, thì trong thiên hạ sẽ không người có thể thích hợp nữa rồi."
không hài lòng câu trả lời của Doãn Linh Chỉ, Phùng Mạn Mạn đôi tay
chống nạnh, giận trừng Doãn Linh Chỉ, ánh mắt lại len lén hướng về Cửu
vương gia bên kia nhìn sang.
một cái nhìn này là đỏ mặt tim đập.
Nàng đã sớm nghĩ tới, làm gì Doãn Linh Chỉ thủy chung bất động, nàng
cũng không thể làm gì khác hơn là kiềm chế xuân tâm đang cuồng loạn.
Cha nàng là Doãn Thái Úy dìu dắt đi lên chức Thị Lang, cho nên nàng
phải nịnh bợ Doãn Linh Chi ở khắp nơi. Thứ mà Doãn Linh Chỉ thích, thì