DƯỠNG NỮ THÀNH PHI - Trang 1356

“Sầm, trong mắt ta chàng là người quan trọng nhất.” Trong thiên hạ, trừ

chàng ra, không ai có thể chiếm cứ toàn bộ trái tim Mạn Duẫn.

Ký ức từng chút từng chút chậm rãi quay về, nhớ tới Tịch Mân Sầm đối

đãi với nàng thế nào, che chở cho nàng ra sao, Mạn Duẫn liền cảm thấy,
cuộc đời này có được hắn đã không còn gì để hối tiếc.

“Bổn vương cũng vậy”. Ngón tay hắn nhẹ nhàng ma sát khóe miệng

Mạn Duẫn. Sau đó, hai phiến môi bạc lạnh lẽo bao trùm lên môi nàng, đầu
tiên chỉ nhẹ nhàng liếm, sau đó là mạnh mẽ cắn xé, đầu lưỡi nhân cơ hội mà
chui vào, ở trong miệng Mạn Duẫn càn quét.

Bị hôn đến choáng váng đầu óc, cho đến khi Tịch Mân Sầm kết thúc nụ

hôn, đầu óc Mạn Duẫn vẫn choáng váng mơ hồ.

Lau chút nước bên môi Mạn Duẫn, Tịch Mân Sầm trêu ghẹo nói: “Kỹ

thuật hôn của Duẫn nhi còn cần phải tập luyện, từ nay về sau, bổn vương
liền tự mình dạy”.

Mạn Duẫn thầm mắng Tịch Mân Sầm quá mức vô sỉ, rõ ràng hắn muốn

sỗ sàng, lại còn tìm ra lý do đàng hoàng để làm. Cũng may nàng đã sớm
quen như vậy, chỉ phẫn hận trừng mắt nhìn hắn một cái liền từ bỏ.

Hai ngày kế tiếp, Chu Phi và Chu Dương vội vàng đặt mua đồ đạc cần

thiết cho hôn lễ. Bởi vì Mạn Duẫn mang thai, nên vương phủ lại thỉnh thêm
một vị đầu bếp, chuyên môn phụ trách đồ ăn cho Mạn Duẫn. Ngoại trừ ăn
cái gì, ngủ bao nhiêu, Mạn Duẫn đều nhàn rỗi không việc để làm.

Ánh mặt trời len lỏi qua những nhánh cây, rồi loang lổ chiếu xuống mặt

đất, lộ ra dung nhan xinh đẹp.

Bên tai truyền tới tiếng động, Mạn Duẫn vẫn tưởng là Chu Dương hoặc

Tề Hồng đến tìm, không mở mắt ra liền bất đắc dĩ nói: “Ta không phải chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.